Sinh sống trên một địa bàn hẹp thuộc vùng núi phía Tây Bắc Bộ, dân tộc Si La là một trong 5 dân tộc rất ít người trong 54 dân tộc ở nước ta. Tại tỉnh Điện Biên, dân tộc Si La tập trung sinh sống tại huyện Mường Nhé. Mặc dù tỷ lệ người Si La còn ít, cuộc sống nương rẫy vất vả nhưng họ vẫn rất chú trọng về đời sống văn hóa tinh thần, trong đó nhạc cụ dân gian là một trong những nét văn hóa không thể thiếu trong đời sống tinh thần của người Si La. Nhạc cụ của người Si La tương đối phong phú, mỗi loại nhạc cụ có chức năng khác nhau, mang những nét độc đáo riêng của dân tộc Si La, trong đó có đàn nhị “tứ si”.
Đàn nhị “tứ si” có cấu tạo gồm: Bầu đàn, cần đàn (cần nhị), trục dây và cung vĩ. Bầu đàn làm bằng một đoạn ống tre dài khoảng 15cm, một đầu để mấu, đầu còn lại được nghệ nhân bịt kín bằng mo cây tre tạo thành mặt đàn nhị, bầu đàn có tác dụng khuếch tán âm thanh.
Cần đàn (cần nhị) được làm bằng một thanh gỗ hình trụ dài khoảng 70-80 cm, dáng thẳng đứng, một đầu cần đàn được bào nhọn uốn cong, trên đầu cần đàn được uốn cong này có đục 2 lỗ để xuyên 2 trục đàn dài khoảng 10 - 14cm bằng gỗ hình trụ, có tác dụng điều chỉnh tăng giảm dây đàn. Đầu còn lại của cần đàn được xuyên qua bầu đàn khoảng 2 - 4cm.
Trên cần đàn mang 2 dây chất liệu bằng cước hoặc sợi dây của cây móc xoắn, cây púng báng. Hai trục dây được gắn xuyên qua cuối đuôi của cần đàn cách nhau 4 - 5cm, dùng để căng hoặc trùng tạo âm cao, âm trầm bằng cách căn, vặn trục dây.
Cung vĩ làm bằng cành tre hơ lửa cho hơi cong, dùng sợi dây cước buộc ở hai đầu cành tre hoặc buộc bằng sợi dây móc xoắn cây púng báng. Dây cung vĩ nằm giữa hai dây đàn để kéo đẩy, cọ xát vào dây đàn tạo ra âm thanh. Do dây cung vĩ mắc liền hai dây đàn nên ta không thể tách rời cung vĩ khỏi thân đàn.
Đàn nhị “Tứ si” là nhạc cụ thường dành cho người cao tuổi. Những người Si La cao tuổi thường kéo đàn vào những đêm buồn. Bằng chiếc đàn nhị “Tứ si” họ có thể giãi bày tâm tư, tình cảm, than thở hay tự an ủi bản thân trước những khó khăn, những mất mát khi trong nhà có người đã khuất, có những người ốm hay cả khi mất mùa. Khi trong bản Si La, ở đâu đó vọng ra tiếng nỉ non của đàn nhị “Tứ si” là ở đó có nỗi buồn, khi nghe những tiếng đàn đó mọi người sẽ nhận biết được những nỗi buồn để đến hỏi thăm, an ủi, động viên và giúp đỡ. Đó chính là nét riêng biệt của chiếc đàn nhị “Tứ si”.
Si La là dân tộc ít người, những năm qua đã nhận được sự quan tâm, hỗ trợ phát triển của Đảng và Nhà nước, đời sống của đồng bào dân tộc Si La đã được cải thiện đáng kể. Với những dự án hỗ trợ phát triển, bảo tồn văn hoá, và sự nỗ lực của những người con Si La tâm huyết với văn hoá dân tộc mình. Mỗi chúng ta hãy cùng chung sức bảo tồn, gìn giữ, phát huy, quảng bá và lan tỏa những nét văn hóa đẹp và quý giá của đồng bào dân tộc Si La đến đông đảo du khách và công chúng.